Giữa năm 2006, khi con trai đầu Vũ Xuân Đăng đã nhập ngũ và cậu út Vũ Xuân Khoa vào đại học, bà Tần cũng xách túi vào TP.Pleiku (Gia Lai) trông cháu, giúp việc nhà cho em trai. “Cả 2 đứa đều trong TP.HCM, mình thì ở trên Tây nguyên, chúng nó có sao, xuống thăm cũng tiện”, bà Tần thật thà nói và tần ngần: “Với lại, giúp việc nhà, thi thoảng cậu mợ cho mấy đồng, góp lại mỗi tháng cũng được khoản tiền, gửi cho thằng út đang học đại học”. Được ít lâu, bà Tần xin vào Trường tiểu học Lương Thạnh (P.Đống Đa, TP.Pleiku) làm nấu ăn - bếp núc cho học sinh bán trú, và sau đó là cả việc dọn vệ sinh trong trường, để kiếm khoản thu nhập 1,2 - 1,5 triệu mỗi tháng, gửi cho con ăn học.
An Giang quê tôi là một vùng đồng bằng trù phú, hiền hòa với những dòng sông xanh ngắt lượn lờ uốn quanh, mỗi khi mùa nước nổi về, những dòng chảy ấy lại đỏ nặng phù sa như chuyên chở hết thảy những nghĩa tình, cần cù của người dân miền Tây dành cho cánh đồng, cây lúa. Về An Giang mùa gặt là cả một khoảng trời thanh bình, yên ả, chỉ đơn giản là ngắm nhìn từng bông lúa vàng ươm hay nghe tiếng sáo diều vi vu xa thẳm, thế thôi nhưng lại là cả một khoảng trời ký ức đẹp đẽ của tôi. Tôi nhớ cánh diều ngày ấy bay rất cao, mang cả những khát vọng và hoài bão của tôi đến những chân trời mới lạ. Không chỉ thế, những thức quà quê ở miền Tây luôn là những món quà vô giá đối với tâm thức của tôi, tôi thèm món canh chua cá lóc má nấu với bông điên điển, tôi nhớ món cá linh kho, nhớ từng con khô, chén cơm nguội những ngày nhà còn thiếu thốn, vất vả. Mỗi mùa nước nổi về, thân ảnh gầy gò của má trên chiếc xuồng ba lá giữa mênh mông sông nước càng làm cho tôi thấy thương nhiều hơn những điều giản dị. Má đã lam lũ vất vả nuôi tôi khôn lớn, miền Tây đã đùm bọc, nuôi nấng và chắp cánh cho những hoài bão của tôi. Tôi quên làm sao được? Tôi mãi mãi, mãi mãi sẽ khắc sâu hình ảnh thiêng liêng của vùng đất này trong trái tim mình. Những đêm dài ở phố thị, tôi lại mở từng tấm ảnh cũ ra để ngắm nhìn, rồi tôi bất giác bật khóc như một đứa trẻ vì nhớ rặng dừa nghiêng mình trong bóng nước và nhớ cả chiếc cầu tre nghiêng nghiêng bóng mẹ dưới đêm trăng.
Hiếu Trần: "Trời má muỗi chích không thèm đập luôn! Coi chừng sốt xuất huyết nhen mạy!".
Lâu dần, khi đồng nghiệp chị có nhiều lượt theo dõi hơn, bạn cũng bắt đầu trở nên xa cách mọi người, sự tập trung trong công việc cũng không còn như trước.
"Kỹ thuật khó nhất là "rút nếp", phải vo nếp đến khi nước thật trong rồi chà thêm với muối và khi bánh đã gói thành phẩm, phải tranh thủ cho vào nồi điện nấu liền vì nếu để lâu quá thì nếp sẽ bị sình, hôi dầu và với bánh cấp đông sang nước ngoài nếu bảo quản nhiệt độ không đủ lạnh thì khi rã đông, bánh sẽ hư. Điểm khác là mình luộc bánh với nước bột nghệ thay vì chỉ nước sôi thông thường, từ đó bánh sẽ đẹp hơn và có mùi đặc trưng", Đức mô tả cách làm bánh của mình.
Nhiều lần, chị Ngọc cùng chồng con về Việt Nam để khám phá thêm vẻ đẹp của con người, văn hóa. Và điều đặc biệt là họ rất quý Việt Nam, hòa nhập tốt với cuộc sống ở đây. Lần gần nhất, cuối tháng 6 vừa qua, gia đình chị đã kết thúc chuyến thăm Việt Nam gần 2 tháng, và Jade đã có nhiều kỷ niệm khó quên cùng ông bà, bạn bè ở đây.
3.94GB
Xem2.11B
Xem727.96MB
Xem95.64MB
Xem7.45GB
Xem176.79MB
Xem47.7964.52MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
2025 01 21 merit poker khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
2365/5 poker
2025-01-22 00:32:29 phí gia hạn k+
174trực tiếp việt nam in
2025-01-22 00:32:29 five88 không cho rút tiền
478888b.com app
2025-01-22 00:32:29 Khuyến nghị
700RICH88 điện tử – Bật mí những điểm thú vị của sảnh nổ hũ I9bet
2025-01-22 00:32:29 Khuyến nghị